Bà mẹ kinh hồn bạt vía khi nghe cậu con trai cưng tuyên bố đòi mẹ lo cho cậu đính hôn... lần thứ chín!
- Trời! Mẹ không thể tưởng tượng nổi con lại đính hôn nhiều đến thế! Trước sau con đã có tới ... 9 vị hôn thê cơ à?
- Ồ! Đó là lỗi của thần ái tình mẹ ạ! Thần không bắn tên mà lại nã súng liên thanh vào tim con!!
(st)
Ông nọ có cô “con gái rượu”, không hiểu sao chẳng có gã trai làng nào đến cưa cả, mãi mới thấy có nhà ông bà là bạn cũ đến mai mối cho con trai. Sắp đến ngày cưới, hôm nay chàng rể tương lai đến chơi...
Với các cậu bé, chuyện gì cũng có thể xảy ra, kể cả nói chuyện với ông Trời...
Hai người bạn lâu ngày gặp nhau trò chuyện tâm sự...
Hai vợ chồng nọ cùng làm một cơ quan, chồng thường hay đi công tác xa, gần Tết chồng điện về hỏi thăm vợ...
Câu chuyện công chúa và hoàng tử qua lời kể của học trò...
Một anh sinh viên người Hungari sang Việt Nam làm nghiên cứu sinh môn tiếng Việt. Cuối đợt nghiên cứu, trường đại học tổ chức kỳ thi kiểm tra trình độ của từng nghiên cứu sinh...
Cha đạo khen một con chiên nam giới: Chúa dạy, mọi người hãy thương yêu và hài lòng với vợ chồng mình. Con thật đáng khen! Tiếc là trên đời người như con còn hiếm...
Một ông ngồi toa hạng nhất, có một bà sang trọng ngồi đối diện. Người đàn ông dáng vẻ lịch sự hỏi:...
Vợ chồng trên đường lái xe về nhà, đột nhiên một xe cảnh sát đuổi theo ra hiệu cho họ tấp vào lề...
Peter kể cho Tom nghe về bữa tiệc hôm trước mà anh ta đi dự với bạn gái của mình là Ann...
Tại toa hạng nhất trên chuyến tàu bắc - nam có hai hành khách một nam, một nữ. Từ khi vào toa, hai người đã tỏ ra rất đồng điệu...
Một cô gái tâm sự với bạn thân của mình:
Một người bạn hỏi đồng nghiệp của mình:
Hai người phụ nữ gặp nhau lần đầu.
'Mượn đồ' đêm giao thừa
Hai người phụ nữ gặp nhau lần đầu. Sau một hồi trò chuyện, một người buồn buồn nói:
Trước khi tổ chức đám cưới, bố của cô gái gọi chàng rể tương lại về nhà ăn tối và trò chuyện.
Đặt lễ xong, bà cụ nọ cung kính nói với thầy bói:
Cô vợ đi chợ về hớn hở khoe với chồng:
Một học sinh đang du học tại Mỹ lần đầu tiên đi xe bus từ San Diego đến San Jose để họp mặt với bạn học cũ trong dịp Giáng sinh.
Chiếc ghe cặp lại ở một bến khá vắng. Xung quanh trải một màu xanh mênh mông của đồng lúa và những đám rẫy. Nhà cửa chỉ lưa thưa vài nóc và cái nào cũng lụp xụp, đúng hơn là những cái chòi giữ lúa của nông dân. Định bụng chạy ra vàm kinh rồi ghé lại ăn cơm, nhưng cũng đã quá buổi mà chưa người nào có gì vào bụng, nên chị Hai kêu đậu ghe lại ăn cho xong bữa rồi đi tiếp.
...Ôi chao ơi, cái mùa gió lạnh này sao làm con người ta nhớ quê đến thế! Ước bây giờ ở quê, ngồi bên cái bếp trấu, bế con mèo già, cùng mẹ đun cái nồi cám lợn, thế thôi…
Nhẹ nhàng xuân/ Cùng bánh chưng bánh tét/ Cùng nhành mai, cành đào...
Quay trở về với những ngày Tết. Tôi nghiệm ra, ngày Tết cũng là những ngày để mình được thoát ra khỏi bao lo lắng. Lúc đó, chúng ta có quyền sống chậm, ít nhất là để thấy cuộc đời thật sự đáng sống và ý nghĩa.
Đối với bất cứ ai trong đời, nếu đã từng ít nhất một lần đặt chân đến thăm Hà Nội hoặc sinh sống ở Hà Nội thì Hà Nội – Thăng Long – không đơn thuần chỉ là một cái tên, một địa danh, mà hơn tất thảy, đó còn là Tình Yêu và Nỗi Nhớ. Yêu Hà Nội ngay cả khi đang ở trong lòng thành phố. Và càng yêu day dứt hơn khi phải đi xa…
Ấn tượng sâu đậm nhất trong tôi là những đêm trông trăng phá cỗ Trung Thu của gia đình, hoặc của xóm tôi tổ chức tại sân vận động của trường. Thích và ấn tượng – có lẽ bởi cái không khí đầm ấm đặc biệt của đêm Trung Thu sum vầy bên những người ta yêu quý mang lại.
Tháng Tám mùa Thu luôn đem lại cho lòng người những xúc cảm kỳ diệu. Nên sống sao cho trọn vẹn từng khoảnh khắc để thời gian có qua đi cũng không nuối tiếc điều gì...
Tháng ba về, nắng ửng lên, một chút nắng nhẹ đủ thoa lên đôi má ửng hồng thiếu nữ trong chiếc khăn voan kiều diễm, chiếc áo khoác trên bờ vai mịn... Và đủ để hàng cây hai bên đường khoe lá non lộc biếc ánh lên trong sắc nắng tháng ba. Tôi đi trong màu nắng trong veo có hương thơm của lúa đồng mới cấy, bén rễ xanh non mơn mởn, cảm nhận mình đang chạm vào tháng ba, tháng dùng dằng nhớ nhớ thương thương rộn ràng trong những ngày hội làng.
Tha hương mấy độ tủi thân con/ Dấn bước phiêu du kiếp mỏi mòn/ Kỷ niệm một thời xuân sắc ấy/ Tết quê hoài nhớ mãi trong con
Cuộc sống xa nhà gần mười năm đủ để tôi nhận ra một điều rằng, thời điểm nỗi nhớ nhà, nhớ ba mẹ, nhớ khu vườn tuổi thơ ắp đầy kỷ niệm dậy lên trong tôi nhiều nhất, cồn cào và mãnh liệt nhất chính là những ngày này, khi những tia nắng yếu ớt đủ gọi về một ban mai tươi mới. Và làn mưa đã dễ chịu hơn, không làm đất trời xám xịt lại. Không gian ấy đưa tôi về ngày xưa, nơi tôi cùng với tuổi thần tiên bắt đầu náo nức ngóng chờ ngày sẽ mang đến bên mình nhiều nhất yêu thương.