Ngàn năm hào khí anh hùng

Bốn ngàn năm một nét son
Bút thiên khéo phẩy mãi còn lưu niên
Ba Vì truyền thuyết thần tiên
Cùng chung một giống Rồng, Tiên cõi trần.
 
Bể dâu bao độ phong trần
Lên non, xuống biển tình thân một nhà
Dựng xây cơ nghiệp ông cha
Công đầu mở nước lập ra cõi bờ.
 
Sống đời ai chẳng ước mơ
Giang san hùng mạnh, cõi bờ mở mang.
Bao nhiêu giặc cướp tham tàn
Muốn san đất Việt, chúng làm chủ nhân.
 
Hán, Đường, Tống, đã bao lần
Xua quân đô hộ cũng dần thua đau
Nguyên, Minh, Thanh, những đời sau
Theo chân đời trước có đâu hơn gì.
 
Con Rồng, cháu Lạc trị vì
Cứ đâu chỉ có nam nhi giữ nhà
Nữ nhi trận mạc xông pha
Trước đền ơn nước, sau là thù riêng.
 
Cố đô thay đổi bao miền
Thay tên cũng bởi thay phiên hiệu cùng
Thăng Long nơi ấy tựu chung
Đất lành, phong thuỷ vượng hưng đủ đầy.
 
Khiến cho giặc đến nơi này
Dẫu cho hùng mạnh có ngày phải tan.
Phương Nam, phương Bắc giặc tràn
Ngoại bang lấn chiếm mưu toan phải về.
 
Cõi bờ ta giữ, ta be
Đất Việt Nam phải thuộc về Việt Nam.
Con Rồng, cháu Lạc, hai miền.
Vững bền chí khí bốn nghìn năm qua.
 
Dang tay bốn bể thuận hoà
Kết tình bằng hữu ấy là đương nhiên
Mở ra đường lớn mọi miền
Giữ nền độc lập đẹp yên mọi bề.
 
Thăng Long kỷ niệm nhớ về
Một ngàn năm một nét quê anh hùng.
Đông Đô một nét son chung
Hoàng thành xưa chắc vô cùng nguy nga!!!

Đường Kim Sokolov (CH Czech)