Ma ăn cỗ


Chuyện kể:

Có hai con ma nọ, thần Ma Vương quên không phân việc làm cho chúng nên chúng bị cực hình như những con ma khác. Vì thế, hai con ma thường lên trần gian gây tác oai tác quái cho người còn sống.

Chúng thần thông biến hóa, bay từ nhà này sang nhà nọ chẳng ai mà nhìn thấy, hễ nhà nào có cỗ là y rằng hai con sà ngay xuống, tìm mọi cách để ăn uống thỏa thích rồi lại bay đi.

Một nhà nọ có người đã qua đời, hôm cúng làm giỗ đầu có đông con cháu ăn cỗ. Thịt xôi và nhiều món ăn được bày lên bàn thờ, người nhà lại không quên rót ra đầy một chén rượu ngon.

Hai con ma đói ngửi thấy mùi rượu thịt hí hửng bay vào đậu lên bàn thờ. Người nhà nọ thắp một nén hương rồi xì xụp khấn khấn vái vái, cầu linh hồn người đã khuất, rồi không quên kể lể nghĩa tình, nhớ ngày thác đi, con cháu có mâm cơm cúng tạ. Thầy cúng thì ngồi xếp bằng tròn dưới chiếu, tay gõ mõ, mồm niệm thần chú, cầu hồn, cầu ma.

Hai con ma nọ nghe cúng bái vậy thì một con bảo:

- Tao nghe ông ma này thiêng lắm! Trước đây ông ấy là quan to, thấy mình giả danh, lại đến ăn trước, nhà họ phát hiện ra chẳng mách cụ ma, cụ quật cho hết đời nhà ma chúng mình.

Con kia mới bảo:

- Ma nào mà chẳng là ma, lai vô ảnh, khứ vô hình. Ai mà phân biệt được ma nào với ma nào, với lại ai đã nhìn thấy ma bao giờ mà mách.

Thế là hai con ma đói ngồi chễm chệ trên bàn thờ xơi bao nhiêu thứ. Ăn xong chúng ngự trên trần nhà xem sự thể ra sao. Còn cụ ma nhà, do già yếu, hôm ấy chẳng biết thế nào lại đi lạc sang một nhà khác, bèn ở lại đấy ăn cỗ, uống rượu, coi thế cũng xong.

Đợi hết tuần hương, người nhà khấn vái bưng mâm cỗ xuống, rồi dọn cỗ ra. Đám cỗ ăn uống hoan hỉ, hả hê cho đến tối.

Hai con ma trên trần nhà thấy thế mới bảo nhau:

- Thấy chưa! Việc gì mà sợ, cỗ bàn nguyên si. Ai biết ma mình ăn cỗ thế nào.
 

Quả thật, ma là tên người ta gọi thế nên thế, đúng là lai vô ảnh, khứ vô hình. Cúng giỗ thì cứ phải cúng, còn ma hay linh hồn người chết có về ăn không thì không ai biết và ăn khi nào, ăn thế nào cũng chẳng ai hay. Vì thế nên thành ngữ: “Ma ăn cỗ” như là một sự ăn vụng trộm, chẳng để lại dấu tích gì, thịt xôi cúng xong vẫn y nguyên.

 Theo Đi tìm điển tích thành ngữ của Tiêu Hà Minh - NXB Thông tấn